Có dăm ba nỗi nhớ
Dệt hương ở trong trà
Có dăm ba vương vấn
Ta giấu người trong ta.
Đọc sách không đọc chữ
Lắm người đọc sách mê luyến chữ
Khoe vóc khoe tầm ngạo mạn cao
Ai hay trong chữ còn không chữ
Thoát ý mở lòng chữ đáng bao
ĐỐI CẢNH
Đối cảnh vô tâm
Nhập cảnh vô cầu
Tùy duyên vạn sự
Thiền trong không thiền
—-
khi “vô” = không
Đối cảnh không vướng tâm
Nhập cảnh không khởi cầu
Nhận tùy duyên vạn sự
Hiểu thiền trong không thiền
—-
khi “vô” = vào
Đối cảnh giấu vào tâm
Nhập cảnh vui vào cầu
Mong tùy duyên vạn sự
Ngoài thiền trong không thiền
Cụ đồ trên phố Tết
Song thủ hòa thiên hạ
Nhất tự đắc nhân tâm
Nghinh Xuân duyên mã đáo
Thỉnh Tết ý đăng lâm
Vị trà thật
Ủ chất trà thật đắng
Chát mịt mờ thật xa
Người ta cười thật khẽ
Hậu ngọt trong thật dày
Vị trà cay thật mỏng
Chua thật mờ thật êm
Người xem chừng thật nhớ
Thoảng nhẹ trà thật bay.
Thiền trà
Thời gian vô thường
Không gian vô ngã
Bây giờ, ở đây
Ta nhìn chính ta
Đối ẩm
Ta ngồi ngắm Phật, Phật ngắm ta
Đối ẩm nhân sinh mấy vị trà
Sắc nước ong ong vàng như mật
Hương rừng dịu dịu thoáng tựa hoa
Chất ngọt lâng lâng ngàn kiếp tụ
Vị êm lãng lãng vạn tâm hòa
Một chén trà thơm, thiền tâm tỏa
Ta ngồi ngắm Phật, Phật trong ta
Sâu
Ta thấy mình là lạ
Khi mà Sâu gặp Sâu
Ta là ta vẫn vậy
Trần gian thêm tí mầu.
Khoác cà sa áo giấy
Tùy cảnh với tùy duyên
Người muốn gì cũng thấy
Ta luyện mình vẫn nguyên
Mọi sự rồi an yên
Mấy nay ngẫm lợi danh
Sao kiếm tiền nhẹ sống
Cứ giấu mình thầm lặng
Ai biết mà ghi công?
Thân trong chốn hồng trần
Tâm còn vương bao mối
Sống ở giữa nhân gian
Sao buông màng danh lợi?
Gia đình cần yên ấm
Con cái cần chăm lo
Cơm ăn rồi áo mặc
Vô danh, lợi khó mò
Hành trình đang vượt khó
Ngẫu rút bài lá duyên
Yêu thương gì đang có
Mọi sự rồi an yên.
—
Một sáng đông rực nắng
Và tôi – #nguoiphacha