Sáng mở cửa tiết trời se se lạnh
Thoảng chút mưa, ngày có đủ bốn mùa
Cành lá non, chồi đương hồng xuân sắc
Phượng lên màu, dựa sắc tím bằng lăng
Nắng tháng năm trốn góc làng trong phố
Mảnh ao đình, tĩnh lặng gợn ngắt xanh
Thẻ: lạnh
Mùa đông dở
Dở mùa gió lạnh căm căm ngớt
Nắng hửng le te nóng nóng người
Mờ mờ động hớn sương giăng sớm
Ảo ảo đường cong lửng cửng trời
Nhắng …!!!
Hà Nội của tôi
có mùa yêu
mùa lạnh
Góc phố đông
quán nướng
bếp than hồng
Vòng tay ấm
kéo gần
đôi lứa trẻ
Tách cafe
ngọt nóng
cốc trà gừng
Rượu Men nồng
ngây ngất
ấm mùa đông.
Say
Biêng biêng tay bước bàn chân lắc
Đảo đảo ly mềm bát thơ say
Tinh ngô ngất ngưởng chênh choàng uống
Cốt gạo ngập ngừng khấp khiểng quay
Đôi … dăm .. ba chén … thôi … ờ … nữa …
Khề … khà … khụng … khiệng … ríu môi cay.
Gió đầu mùa
Đầu mùa gió lạnh se se
Đôi tay ấm ấm gợi về ngày xưa
Nghiêng nghiêng lạc cả cơn mưa
Ngất ngây vụng dại môi vừa chạm môi
Say say quên cả đất trời
Ngày xưa … ngày ấy … hai người … thế thôi.
Hà Nội mùa đông
Vỡ
Tôi đi uống rượu một mình
Nghiêng bầu dốc cạn ân tình người dưng
Dạ cay, môi đắng mật gừng
Một mình … tôi uống … vô chừng … quên say …
Mùa đông thèm nắng
Lạnh đầu mùa ..
Ngày lạnh đầu tiên của mùa đông, phong phanh cái áo sơ mi đứng chờ xe bus …
Mỏng mảnh nghịch mưa
Phong phanh đùa gió
Ôi! Mùa rét ngọt
Tiếng cười co ro